HUYỄN TAM MA ĐỀ: NHĨ CĂN VIÊN THÔNG – QUAN THẾ ÂM BỒ TÁT


HUYỄN TAM MA ĐỀ

NHĨ CĂN VIÊN THÔNG – QUAN THẾ ÂM BỒ TÁT

*****************

Ngài đã Phát Bồ-Đề-Tâm, Đức Phật dạy Ngài:

Do Nghe, Nghĩ, và Tu mà vào “Tam Ma Đề”

  • Nghe: là nghe Phật-Pháp, hiểu rõ Đạo-Lý của Phật, do đó phát được Văn-Tuệ.
  • Nghĩ: là nghĩ những điều đã học được, nhận rõ Đạo-Lý ấy, nơi Tâm_Cảnh hợp nhất, do đó Ngài phát ra Tư-Tuệ.
  • Tu: là sau khi nhận rõ Tâm_Cảnh hiện tiền, thì luôn luôn đem cái Đạo-Lý ấy mà huân tập Tâm Linh, nương theo Đạo-Lý ấy mà Tu Tập diệt trừ các sự mê lầm, do đó phát ra Tu-Tuệ Thật Chứng.

HUYỄN TAM MA ĐỀ

QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT TU CHỨNG NƠI NHĨ CĂN TỨC LÀ “TÍNH NGHE”

Ngài quán Tính-Nghe không thêm bớt không thay đổi, không sanh diệt, cùng khắp Mười Phương không bị ngăn ngại. Ngài quán các Tướng Động_Tịnh hiện ra như Huyễn, như Hóa, không có Tự-Tính nên không còn phân biệt thật có Năng, có Sở.

VÀO ĐƯỢC DÒNG VIÊN THÔNG

Nhận rõ hai Tướng Động_Tịnh, chỉ do phân biệt mà sanh, nhưng Thật Sự Thì Chưa Hề Sanh.

Do vậy, Ngài đi sâu vào Tính Viên Thông thì hai Tướng Năng-Văn_Sở-Văn đều tiêu mất, chỉ còn thuần lại một Tính-Giác cùng khắp Mười Phương, không có Năng_Sở đối đãi.

Song, tuy các Năng-Văn đã hết nhưng những Tướng Năng-Giác_Sở-Giác hãy còn, chưa đi đến chổ Tuyệt Đối Không Năng Không Sở.

Do đó, Ngài đi sâu vào Tính Viên Thông, tiêu giác Tính Năng-Giác, Sở-Giác. Nghĩa là Ngài xóa trừ Pháp-Chấp. Lúc ấy chỉ còn lại sai lầm vi-tế.

Ví như người ngủ đã tỉnh giấc chiêm bao, nhưng vẫn còn lại nhớ vài chi tiết trong chiêm bao, do đó chổ Giác-Ngộ chưa viên mãn.

Ngài lại đi sâu vào Tính Viên Thông, nhận rõ Mê và Ngộ đều Bình Đẵng; không thấy trước kia có Mê Lầm, và hiện nay thật có Giác-Ngộ; Nên xóa sạch Tướng Năng-Không Sở-Không, chứng được Vô Sanh Pháp Nhẫn và Tự-Tính Thanh Tịnh Niết-Bàn xuất hiện.

Lúc Ngài Nhập vào Pháp-Giới-Tính “Tỳ-Lô-Tánh-Hải”, đồng một Từ-Lực với Thập Phương Chư Phật trong Pháp Giới Hải; đồng một lòng Bi-Ngưỡng với tất cả Chúng-sanh trong Pháp Giới. Có nghĩa là Nhiếp-Trì khắp chúng Hữu_Vô khắp Mười Phương tỏa khắp.

Do Từ-Lực, hiện ra 32 Tướng Ứng-Thân. Ngài phát diệu-dụng của Pháp-Giới-Tính, thuận theo hay biết của chúng-sanh mà hiện ra vô lượng Thân như Huyễn, trong vô lượng Thế-giới như Huyễn , làm những Phật Sự như Huyễn để hóa độ những Chúng-sanh như Huyễn.

Ngài hiện ra Thân Phật và các Vị Tam-Thừa: Bồ-Tát, Thanh-Văn, Duyên-Giác. Ngài còn thuận theo chổ mê tín của chúng-sanh hiện ra Thân chư Thiên, Thân chư Quỷ Thần, đề dìu dắt từng bước trên con đường Giải-Thoát. Và Thân các đồng loại khác.

Đó là Ngài diệu dụng Pháp-Giới-Tính mà làm nhiêu ích hữu-tình vô-tình ba-cõi như vậy và các Quốc độ.

KẾT LUẬN VỀ VIÊN THÔNG

Tóm lại, Chư-Phật Chư Bồ-Tát và tất cả Chúng-sanh cùng một Pháp-Giới-Tính, không có sai khác.

Nhưng Chư-Phật Bồ-Tát Chứng-Ngộ được Pháp-Giới-Tính, nên diệu dụng Tự Tại; còn Chúng-sanh chưa chứng được Pháp-Giới-Tính nên còn ngăn ngại, bị ràng buộc trong bản nghiệp.

Vì thế, khi Chúng-sanh phát lòng Tin, chắc chắn hướng về nơi Giác Ngộ, xa rời hiện nghiệp của mình. Dù là tạm-thời thì cũng tạm-thời ở trong Pháp-Giới-Tính, không đối đãi, không sanh diệt, không ngăn ngại.

Hiểu được như vậy thì hiểu được Đại-Bi của Chư-Phật Bồ-Tát nhiếp-trì hết cả Chúng-sanh và muôn Pháp, vì Không Có Vật Nào Ra Ngoài Pháp-Giới-Tính.

Vì vậy, trong mỗi Chúng-sanh, nếu không có Cảm thì không có Ứng. Do vậy, Chư-Phật Bồ-Tát cứu giúp Chúng-sanh cốt để Chóng Giác-Ngộ Pháp-Giới-Tính. Vì thế Ngài Thị-Hiện:

Thân trong muôn Thân, Nghiệp trong muôn Nghiệp.

Thân chẳng Thật Thân, Nghiệp chẳng Thật Nghiệp.

Nghiệp_Thân đều Bình Đẳng Chân-Như

Pháp-Giới-Tính Bất-Khả-Đắc:

HUYỄN TAM MA ĐỀ NHĨ CĂN VIÊN THÔNG.

Dòng Mật Pháp VajraPani

Vajra GuRu
cùng Nhóm Kim Cang Tử Đời Chữ Nhật