LUẬN GIẢI KINH VIÊN GIÁC – Chương 01 – Phần 04


KINH VIÊN GIÁC

CHƯƠNG 01:       VĂN THÙ

š(04)

KINH:

Thiện Nam Tử, Vô Minh như vậy là Không Phải Có Thật, y như nhân vật trong Mộng, Mộng thì thấy là Có mà Tỉnh thì biết là Không — Không đây là như Hoa Đốm mất đi trong Không Gian, thì không thể nói Không Gian có Cái Vị Trí Biến Mất, vì lẽ Không Gian vốn Không có Cái Vị Trí Sinh Ra. Trong sự Không-Sinh Không-Mất như vậy, các loại chúng sinh Thấy lầm Có-Sinh Có-Mất, nên gọi là Sinh Tử Luân Hồi ; còn Việc làm căn bản sơ khởi của Chư vị Như Lai là Tu theo Viên Giác : Biết là Hoa Đốm thì Biết Sinh Tử Luân Hồi là Không — Không , không phải làm cho không đi mới Không, mà là Thực Chất vốn Không. Biết là Hoa Đốm, Cái Biết ấy cũng là Không ; Cái Biết cũng là Không như vậy cũng chỉ là Sắc Thái Hoa Đốm ; và như thế thì cũng không thể nói rằng Không Biết Gì Cả : Có và Không đều loại bỏ thì gọi là Thích Hợp với Tuệ Giác Trong Sáng. Tuệ Giác Trong Sáng là vì Bản Thể vốn như Không Gian, Vĩnh Viễn Bất Động, nghĩa là Như-Lai-Tạng Không Có Sự Sinh Ra và Sự Mất Đi, Không có Cái Thấy Biết phản ảnh Sự Sinh Ra và Sự Mất Đi, mà là Bản Thể Vũ Trụ vốn Tuyệt Đối, Trọn Vẹn và Phổ Biến.

Như thế đó là Việc Làm Căn Bản Sơ Khởi Của Như Lai. Bồ-tát y theo căn bản ấy mà Ở trong Đại-Thừa Phát-tâm Trong Suốt. Và Những người thời kỳ cuối cùng y cứ căn bản ấy mà tu hành thì Không Sa vào Kiến Thức Sai Lầm.

LUẬN GIẢI:

Do xa rời Bản Tâm Viên Giác nên nói Vô Minh. Vì trong Bản Giác Tánh không có Vô Minh. Chỉ do nhận lầm Căn, Trần, Thức, Uẩn làm Tâm, Tâm phân biệt chấp Ngã vọng Thức nên có Sanh Diệt, có Sanh Tử Luân Hồi tạm giả gọi là Vô Minh. Dụ Vô Minh chỉ như cảnh Mộng, khi còn Mộng thì có cảnh Mộng, tỉnh dậy thì Mộng đâu còn. Cho nên Vô Minh không thực thể chỉ là hư vọng giả danh không thực.

Không thực có nơi Tánh Viên Giác chứ không phải hiện tượng Vô Minh đó không có.

Vì các Pháp có và không đều do duyên giả hợp mà huyễn-có _ huyễn-không.
Khi huyễn-có thì chúng chỉ như Hoa Đốm trong Hư Không.
Khi huyễn-không, không phải là “Không” của có và không, mà “Không” đây tức là Tự Tánh Thanh Tịnh, thấy biết như thật hết tất cả ba thời Quá khứ, Hiện tại và Vị lai nhưng không đắm không chấp cũng không dừng trụ lại bất cứ Pháp nào.

Vì Chân Tánh chúng đều Trong Suốt, ví như Chân Không Nội Nguyên Tử nên tất cả đều là Viên Giác.

Dòng Mật Pháp Vajra Pani
Nhóm Kim Cang Tử Đời Chữ Nhật
Nhật Mai