LUẬN GIẢI KINH VIÊN GIÁC – Chương 01 – Phần 02


KINH VIÊN GIÁC

CHƯƠNG 01 :    VĂN THÙ

(02)

KINH:

Đức Thế-Tôn dạy:

Thiện Nam Tử, Đức Pháp Vương Vô Thượng có Pháp Đại TổngTrì danh hiệu là Viên Giác, tuôn ra Tất cả các Pháp Trong Sáng là Chân-Như, Bồ-Đề, Niết-Bàn và Ba-La-Mật, để dạy cho các vị Bồ-tát. Việc làm căn bản sơ khởi của Chư vị Như Lai là Y theo Viên Giác — Y theo Tuệ Giác Trong Suốt và Chiếu Soi trọn vẹn ấy mà diệt trừ Vô Minh một cách vĩnh viễn, mới Thành Đạt Tuệ Giác Phật Đà.

LUẬN GIẢI:

Đức Thế-Tôn dạy:
Như Lai có pháp Đại Tổng Trì Đà-La-Ni hiệu là Viên Giác, tuôn ra Tất cả các pháp Trong Sáng là Chân-Như, Bồ-Đề, Niết-Bàn và Ba-La-Mật, nghĩa là từ Chân Tánh thanh tịnh Viên Giác nhiếp thâu tất cả các pháp, có mà không thực có, không mà không thực không. Bởi Viên Giác đích thị là Viên Giác. Nên y theo Viên Giác mà diệt trừ Vô Minh một cách vĩnh viễn, mới Thành Đạt Tuệ Giác Phật Đà. Vì Vô Minh không thực có trong bản tính Viên Giác, chúng chỉ là huyễn cảnh của Tự Tâm Viên Giác.

Chỉ do ngộ nhận của 6 Căn duyên 6 Trần thành 6 Thức, lấy Thức đó làm Tâm, Tâm của chấp ngã phân biệt nên tạm nói là Vô Minh, nên muốn có Tuệ Giác Phật Đà chỉ chuyển đổi nhận thức mà hành theo bản Tâm Viên Giác thì đâu còn gọi là Vô Minh hay không Vô Minh, đâu còn nói là Viên Giác nữa.

Vì đích thị nó là vậy, Chân Thật Bản Thể Viên Giác vô duyên Từ, vô duyên Bi, vô duyên Hỷ, vô duyên Xã với vô lượng tâm tứ loài sanh.

 

Dòng Mật Pháp Vajra Pani
Nhóm Kim Cang Tử Đời Chữ Nhật
Nhật Mai